Điều 1 trong Luật Biên giới Nam và Thái Lan bắt đầu tiến hành đàm phán phân định vùng biển giữa hai nước và hai bên kết thúc đàm phán vào năm 1997, sau 9 vòng đàm phán với việc hai bên ký Hiệp định về phân định ranh giới biển giữa hai nước vào ngày 9-8-1997 và
Kể Lại Chuyện Tấm Cám Với Kết Thúc Khác Sinh Động qua từng câu từ, lối kể chuyện hay và hấp dẫn người đọc. Sau khi thấy Tấm lành lặn trở về lại còn xinh đẹp, trẻ trung hơn, mẹ con nhà Cám vô cùng bàng hoàng và sửng sốt, họ lo sợ rằng nhà vua sẽ biết chuyện tày đình này và ra lệnh chém đầu hai mẹ con.
Chỉnh sửa văn bản đạo văn cho việc này bằng cách nhấp vào "Viết lại nội dung đạo văn", điều này sẽ đưa bạn đến miễn phí của chúng tôi công cụ diễn giải và chạy lại công cụ phần mềm kiểm tra đạo văn nâng cao này. Lặp lại cho đến khi bạn có được nội dung độc đáo.
Chiều 2/10, Thủ tướng Cuba Manuel Marrero Cruz cùng đoàn đại biểu cấp cao Cuba đã rời Thành phố Hồ Chí Minh, kết thúc tốt đẹp chuyến thăm hữu nghị chính thức Việt Nam từ ngày 28/9 đến 2/10.
a) Kết hôn giả tạo, ly hôn giả tạo; b) Tảo hôn, cưỡng ép kết hôn, lừa dối kết hôn, cản trở kết hôn; … e) Cưỡng ép ly hôn, lừa dối ly hôn, cản trở ly hôn; Điều 8. Điều kiện kết hôn 1. Nam, nữ kết hôn với nhau phải tuân theo các điều kiện sau đây: … b) Việc kết hôn do nam và nữ tự nguyện quyết định; c) Không bị mất năng lực hành vi dân sự;
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. Sân nhà Hứa gia đã rất cũ rồi, sau khi cũng làm lại mấy lần nhưng vẫn giữ lại được những đám rêu xanh nặng nề lạnh bà nội giáo dục một lúc nên cơm nước xong Hứa Duy liền tránh đi cũng không nói trở về .Hậu viện nhiều cây cối um tùm có một đình nghỉ mát, bên cạnh để xích đu , mặt trời xuống núi cuối cùng một tia sáng giãy giụa không đi .Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn sáng mặt trời màu cam chiếu ở trên mặt , vầng sáng bỏng mắt , con ngươi màu đen biến thành màu trà nhạt . Vu Thế Châu đứng ở cửa , nghiêng đầu nhìn phía lưng , bà nội Hứa nhô mặt ra rồi lại trở an tĩnh đứng ở phía sau xích đu, Hứa Duy quay đầu , nhìn anh nở nụ cười nháy mắt đáng yêu , "Giúp em đẩy đi."Làn váy màu trắng lướt qua bắp chân trắng mịn, ánh sáng cam tuột xuống đôi chân trắng nõn , tầm mắt của anh ngừng lại vài Duy đung đưa chân , giống như trước cùng Vạn Lệ Tước chơi đùa vậy, giọng nói của cô lộ vẻ cười , "Lúc em lên trung học , thích nhất nơi này , lúc trước đều là Vạn Lệ Tước chơi với em."Động tác của anh hơi ngừng , đầu quả tim bị đâm một cái , đáy mắt có chút chua chua . Mắt rũ xuống bị tóc che khuất không thấy rõ thần sắc .Anh vẫn muốn xin lỗi , biết lần này làm quá đáng, nhưng khi đó không thể suy nghĩ nhiều được. Cái loại hưng phấn trước đó chưa từng có chộp lấy thần kinh suy nghĩ , dựa vào bản năng mãnh thú trong lòng mà Duy đứng dậy đứng đến trước mặt Vu Thế Châu , trong mắt của cô nước trong veo, mặt như đóa sen trắng, trong mắt là sự giận rỗi lạnh lẽo, "Các người đều giống nhau , lật lọng . Anh so anh ta ghê tởm hơn , thiệt thòi cho tôi còn tin tưởng anh."Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Thế Châu bắt tay cô, khẽ hôn một cái , khóe mắt cũng ảm đạm xuống , "Duy Duy, lại tha thứ cho anh một lần được không? Lần sau không như vậy, anh sai quá sai ."Hứa Duy tức giận một quyền nện ở ngực anh, thoát không nổi tay anh , "Anh biết không, anh ngày đó thật rất quá đáng , lại ... Lại ..."Bất kể là anh đi tiểu , hay để cho cô bụng bự ân ái với anh, như thế cô đều nói không ra miệng . Anh nhẹ nhàng đem người vòng vào trong lòng , chịu đánh chịu mắng , giọng khàn khàn nói "Anh biết , anh sai rồi ."Trên người của anh nhiệt độ nóng bỏng , không ngừng truyền tới làm cô cũng chóng mặt . Nhưng sẽ không dễ dàng tin lời anh, lần này nhất định phải dạy anh một bài hôn mỏng manh , cho nên Hứa Duy không có thấy rõ gương mặt Vu Thế Châu có chút đỏ không bình thường . Hai người ở trong vườn hoa nói chuyện nửa ngày , Hứa Duy còn không chịu trở về , bà nội Hứa nhìn cô lên Thế Châu nói với bà nội Hứa là gặp lại sau , ánh mắt lưu luyến hướng trên lầu nhìn một cái , mỉm cười nói "Bà nội, ngày mai con đến đón Duy Duy."Bà nội Hứa bị hai người làm cho nóng nảy, "Nếu không trước hết ở nơi này đi, đỡ cho cháu một ngày chạy vài chuyến .""Không được , cháu còn làm việc ."Với Hứa Duy cùng nhau ở nơi này thì không biết năm tháng nào cô mới chịu về nhà với anh. Bà nội Hứa nhìn bóng lưng cháu rể tuấn tú cao ngất biến mất ở cửa , cảm thấy có cần phải nói với Duy Duy thật người bọn họ không tốt khiến bà cũng lo lắng theo đang chuẩn bị đi lên tầng. Quản gia hốt hoảng chạy vào , cực kỳ hoảng sợ, "Ai nha , Thế Châu xảy ra chuyện ."Quản gia vốn đang mở cổng lớn mở đường ,nào biết Vu Thế Châu xe tử giống như đột nhiên mất đi sự khống chế , chợt đụng vào cây cột cạnh cửa khiến đầu xe cũng lõm vào .Hứa Duy ở trên lầu nghe thấy tiếng động , lúc đi ra quản gia đã đi cứu người , cô đi cùng đến bệnh viện . Mới phát hiện Vu Thế Châu lại phát sốt cao , ý thức đều mơ hồ , hơn nữa mệt nhọc .Giằng co một đêm , ngày thứ hai mới tỉnh, cô xách canh trong nhà đến chuẩn bị đẩy cửa ra. Nghe bên trong một giọng nói quen thuộc , "Hứa Duy đúng là quá đáng , chạy về nhà ở nhiều ngày như vậy , còn bắt anh ngày ngày đưa đón khiến cơ thể khẳng định không chịu nổi rồi." Lông mày Hứa Duy dựng lên , muốn đi vào , có người phản ứng lại nhanh hơn cô , "Là anh để cho cô ấy về nhà ở, bọn anh có chút việc cần phải chuẩn bị .""Có chuyện cũng không thể như vậy, anh nhìn xem anh mệt mỏi thành dạng gì rồi? Còn lên cơn sốt ." Tô Tĩnh tiếp tục nói .Trong phòng là Tô Tĩnh cùng mẹ của Vu Thế Châu nhìn cô tiến vào , cũng không nói lời nào . Hứa Duy đem bình giữ nhiệt bỏ lên trên bàn , múc cho Vu Thế Châu một chén , lúc nhìn sang con mẹ nó quả thật có chút chột dạ .Vu Thế Châu ngồi ở trên giường , mặt tái nhợt huyết khí chưa đủ , dưới mắt xanh đen ngược lại tốt hơn chút . Nhìn thấy cô cười một tiếng , Hứa Duy hô lên một tiếng mẹ, mẹ Vu cười cười gật đầu , không giống có ý kiến .Ngược lại Tô Tĩnh còn chuẩn bị nói cái gì , Vu Thế Châu liếc mắt lạnh quét qua , thấp giọng nói "Cám ơn em tới , không có chuyện gì em đi về trước đi không làm lỡ công việc ."Tô Tĩnh cau mày một cái , "Anh nói cái gì vậy , giao tình chúng ta còn làm lỡ công việc gì . Không cần quan tâm em.""Hứa Duy , hai ngươi xảy ra chuyện gì ?. Chuyện gì không thể nói rõ ràng , nhất định phải tranh hơn thua với nhau, làm hại Thế Châu nằm viện ."Cô ta đứng ở phía người nhà Vu Thế Châu , góc độ em gái gây khó dễ cho Hứa Duy, Hứa Duy vốn cảm thấy bị Vu gia trách cứ không có gì, dù sao quả thật cô có chút giày bây giờ câu nói Tô Tĩnh nói ra rất không thoải mái , cô nói "Cậu thấy hai bọn tôi cãi nhau? Chắc chắn như vậy , Thế Châu bị bệnh tôi có trách nhiệm . Nhưng bất kỳ người nào ăn ngũ cốc hoa màu , bị bệnh , tôi cũng không có thể khống chế đi."Cô quả thực không phải người có tính tình tốt gì, giọng chỉ trích của Tô Tĩnh này cô trực tiếp đáp trả trở về , ngược lại bây giờ cô cũng không quan tâm Vạn Lệ Tước rồi. Nhưng mẹ Vu ở Tĩnh cũng cứ cho bản thân có chỗ dựa , dính vào chuyện hai người bọn họ , dù sao khẳng định mẹ Vu cũng muốn biết hai người bọn họ xảy ra chuyện gì .Vu Thế Châu đem Hứa Duy nhẹ nhàng kéo một cái , người kéo qua ngồi xuống bên cạnh anh , nhìn sang mẹ Vu nói "Mẹ , Hứa Duy mang thai, bác sĩ báo cần phải kiêng một số thứ, cho nên chúng con tạm ở riêng ."Mang thai thì mang thai, không cần phải ở riêng . Nhưng có một câu trả lời hợp lý , chuyện phòng the quá thường xuyên bị khi mang thai không tốt , sức khỏe đứa bé cũng không tuổi trẻ không hiểu cái này , mẹ Vu lại biết , sau khi hiểu mặt đỏ ửng , lộp bộp không biết nói cái gì .Tô Tĩnh mím môi nhìn sang Vu Thế Châu , rõ ràng ngày đó lúc đi tìm anh, phát hiện anh với Hứa Duy cãi nhau, Hứa Duy tức giận vung tay trở về nhà mẹ .Anh nói như vậy chẳng qua là cố ý thay Hứa Duy che giấu , ánh mắt Tô Tĩnh chớp mắt yên lặng , cảm nhận được tầm mắt lạnh như băng của Vu Thế Châu có chút mất hết ý chí . gương mặt Hứa Duy đã hoàn toàn đỏ , nhưng nhìn vẻ mặt vui vẻ của mẹ Vu, da mặt vừa mỏng , lời phản bác quả thực không nói ra miệng .Đem Tô Tĩnh với mẹ Vu tiễn ra khỏi bệnh viện , Hứa Duy xoay người trở lại . Vu Thế Châu đang uống canh , đối với cô nhẹ nhàng cười nói "Cám ơn em."Hứa Duy không được tự nhiên , lầm bầm , "Cám ơn cái gì ."Cô thật ra thì biết anh nói cái gì , ở trước mặt mẹ Vu cô biểu hiện rất nhu thuận . Đối với người mẹ chồng này, cô xuất thân giàu có lại không có chút cao cao tại thượng trước hai người kết hôn , cha mẹ Vu rất sợ Hứa Duy thiên kim đại tiểu thư không dễ phục vụ , Vu Thế Châu nửa đời sau phải sống trong bực bội . Sau khi kết hôn , Hứa Duy đặc biệt dễ nói chuyện, đối với hai người rất tốt .Mẹ Vu rất thích cô, vấn đề mẹ chồng con dâu cũng chưa từng xảy ra. "Mới không phải là vì anh."Trẻ con không nhạy cảm được như cha mẹ , Hứa Duy từ nhỏ khả năng nhìn sắc mặt và lời nói đã rất mạnh, nói chuyện làm việc cũng có thể bắt bí lấy chuẩn xác nhất . Với cha mẹ Vu Thế Châu chung sống cũng được, nhưng cũng vì muốn cô thoải đem mặt tựa vào trên vai cô giọng nói có chút thấp, "Tha thứ cho anh được không, sau này sẽ không vô liêm sỉ như vậy nữa. Thật không dám , mấy ngày không có em, ăn không ngon ngủ không ngon, em phạt ta cũng được, về nhà được không?"Bởi vì nói xin lỗi cô nên anh đem nhưng lạnh lùng cao ngạo vứt đi, mỗi lần nói xin lỗi đều là giọng nói trầm thấp đáng thương. Hứa Duy nghe xong lỗ tai tê tê , không nhịn được đưa tay xoa tóm lấy đầu ngón tay tinh tế , để ở trên môi , con ngươi đen thui nghiêm túc nhìn chăm chú cô, muốn bao nhiêu vô tội có bấy nhiêu vô tội . Hứa Duy thuận tiện xem nhiệt độ trên trán, nói "Được rồi , em về nhà trước rồi xem biểu hiện của anh."
Đến nội dung Tên Tuyên Sau khi sủng văn kết thúc Tác giả Nhất Xuyên Hàn Nha Translator Hạ Lam Thể loại Ngôn tình, hiện đại , tình yêu hôn nhân, ngọt văn Bìa Sooahnie ❌Văn án Sau khi sủng văn kết thúc… đương nhiên là chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực rồi Tag ngôn tình, hiện đại , tình yêu hôn nhân, ngọt văn Từ khoá tìm kiếm Nhân vật chính Bạch Tiểu Tiểu; vai phụ Mặc Dạ Một câu giới thiệu chấp nhận đòn đánh hiểm ác của hiện thực Lập ý Ít đọc mấy bộ ngọt văn vô bổ Chương Chương Chương Chương Chương Chương Chương HOÀN Điều hướng bài viết
Đi theo Vu Thế Châu trở về nhà là ngày trời nắng ráo sáng sủa , mặt trời nóng rát trên đầu. Do bị cảm cộng thêm mệt nhọc nên nghỉ ngơi hai ngày bác sĩ đuổi người .Về đến nhà còn chưa uống được ngụm nước , mẹ Vu với ba Vu đã tới rồi , trong tay xách bình giữ nhiệt gặp mặt liền cười hì hì , "Duy Duy , Thế Châu đâu?""Anh ấy đang tắm ạ."Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Vu đem bình giữ nhiệt bỏ lên trên bàn , ở trong phòng vòng vo hai vòng , lúc này mới đi theo với ba ngồi xuống ghế . Bởi vì hai ngày trước nghe nói hai người bọn họ chuẩn bị mang thai nên bà rất để về thì kéo với ba thương lượng một trận , bà cười nói "Con xem con với Thế Châu cũng rất vội vàng ha ha, cơ thể chăm sóc không tốt cũng là chuyện thường xảy ra ."Bên này nói chuyện , Vu Thế Châu tắm xong đi ra ngồi đến bên cạnh Hứa Duy , anh nghe mẹ nói. Càng nghe càng có cái gì không đúng , "Tuổi trẻ bây giờ đều giống nhau , sống không cẩn thận , giống bố mẹ khi đó . Hai ngươi nấu ăn chỉ đủ no cho bản thân, canh bổ dưỡng làm sao biết làm?""Mẹ nghĩ, mẹ cũng nhàn rỗi , không bằng ở với các con một thời thời gian , bồi bổ cho hai đứa."Hứa Duy quả thực muốn bật cười , mặc dù cô cũng không muốn ở cùng mẹ Vu, nhưng người khác sợ rằng càng không muốn . Ở bệnh viện anh cùng nhịn rất lâu toàn tựa vào người của cọ đi lên không kết thúc , đã hơn nửa tháng chưa từng làm . Lần trên xe đó dọa cô sợ, cô không cho anh được như ý, ở nhà hết lần này tới lần khác đóng chặt mắt Vu Thế Châu nhìn cô đều là oán giận , Hứa Duy nhịn cười , chuẩn bị lời nói hoan nghênh mẹ Vu. Vu Thế Châu ngồi xuống bên cạnh nàng , tay trái chậm rãi leo lên eo mềm mại .Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn ngón tay ở eo lởn vởn , tê tê dại dại , cô quay đầu đi , ánh mắt uy hiếp chống lại đôi mắt đen nhánh của anh. Một chút không cho cô cơ hội nói chuyện .Nhìn sang mặt đầy mong đợi của mẹ Vu, anh nhẹ nhàng nói "Mẹ đến đây, ba ở nhà một mình làm sao bây giờ . Không nói một người buồn chán , chính là có chuyện gì cần mẹ phụ một tay cũng không thể một mực làm phiền hàng xóm ."Mẹ Vu suy nghĩ hồi lâu , đây đúng là một vấn đề , "Không sao, bố mẹ Tĩnh Tĩnh ở nhà . Bình thường cũng không có chuyện gì , thiếu mẹ cũng vẫn sống được."Mẹ Vu còn nói Tô Tĩnh cũng cảm thấy tới có thể giúp , nên mẹ Vu liền mặc kệ ba Vu tự sinh tự diệt, Hứa Duy cười híp mắt nói "Con không có ý kiến , mỗi ngày tan sở về có thế được ăn ngon , thật tốt a ."Nụ cười mẹ Vu càng sâu khiến nếp nhăn khóe mắt càng sâu, sắc mặt Vu Thế Châu trầm tĩnh, đường ranh gò má rõ ràng . Trên mặt không có chút rung động nào , Hứa Duy lại cảm thấy tay trên eo không chút kiêng kỵ nào."Ba cảm thấy thế nào ?"Ba liếc mắt nhìn mẹ Vu , mắt bà trợn lên giận dữ nhìn xuống, ngập ngừng nói "Ba không có vấn đề , mẹ của con muốn đi thì đi chứ sao."Lời nói này khá bất đắc dĩ , xem ra là không muốn để cho mẹ Vu đi . Vu Thế Châu thở dài , lại nói "Mẹ lúc trước không phải nói muốn đi Vân Nam nhìn một chút sao, trước đó vài ngày Duy Duy nói với con để cho hai người đi, ngay cả nhóm đi cô ấy cũng chuẩn bị rồi, mười ngày sau , lại không thể hủy."Do anh đến công ty của cô nên nhìn thấy mấy công ty du lịch treo biển quảng cáo, tùy ý nhìn sang . Mẹ Vu a một tiếng , hỏi Hứa Duy .Hứa Duy nghi ngờ liếc mắt nhìn Vu Thế Châu , "Là có một chuyến đi Vân Nam , toàn bộ hành trình bao ăn ở, một người hơn hai ngàn , không thể hủy."Vấn đề là cô đâu có mua, cô mịt mờ trừng mắt liếc anh một cái , Vu Thế Châu cười híp mắt cầm tay cô. Sau đó mẹ Vu đứng giữa chăm sóc con trai với đi du lịch đắn đo không Thế Châu nói "Đi đi , nếu không lãng phí tận năm ngàn, con với Duy Duy không cần hai người lo lắng."Ba Vu nâng chén trà lên nhấp một cái , cũng nói "Cũng là con có tâm ý , bà xem hôm trước bà hâm mộ dì Thế Châu đi ra ngoài chơi mà Hứa Duy cũng chuẩn bị xong rồi ."Tức nước vỡ bờ , Hứa Duy có thể làm sao , chỉ có phối hợp cười . Cuối cùng vui mừng đem người đưa ra cửa , nói là hai ngày nữa sẽ đem vé và lịch trình đưa qua .Mẹ Vu vừa ra cửa còn có chút đắn đo, trải qua một đường tẩy não của ba , cuối cùng cũng vui vẻ. Còn đàm luận một đường , đi phải mang theo cái gì mua cái gì .Mua quà gì cho người trong nhà, đi đến cửa nhìn thấy Tô Tĩnh đang chờ , đi đến gần mẹ Vu liền kể chuyến du lịch Vân Nam. Tô Tĩnh trố mắt , "A, dì với chú chuẩn bị đi du lịch , không phải nói ở nhà với anh Thế Châu sao ạ?"Mẹ Vu cười nói "Duy Duy suy nghĩ cho hai bác nửa đời người chưa đi đâu chơi xa, nên chuẩn bị chuyến du lịch Vân Nam , năm ngàn đó không thi thì phí . Còn nói chờ hai bác trở lại , làm visa dẫn đi Châu Âu chơi đây ."Tô Tĩnh cắn răng , còn tưởng rằng có thể nhìn thấy mẹ Vu với Hứa Duy cãi nhau, Hứa Duy ngược lại thật thông minh. Cô ta miễn cưỡng cười một tiếng , rồi đi về Lệ Tước tựa vào cạnh cửa đợi cô ta , đôi tay khoanh trước ngực, có chút không vui, "Em đi đến nhà Vu Thế Châu làm gì? Mấy ngày nay chung toàn chạy đến đó, mẹ anh nói chúng ta đã mấy ngày không về ."Vạn Lệ Tước mang theo Tô Tĩnh ra chỗ khác ở dưới sự phản đối của mẹ Vạn, lỗ tai cũng yên tĩnh không ít. Tô Tĩnh không thích Vạn gia , lại luôn yêu thích về nhà mẹ đẻ . Mỗi lần trở lại đều chạy đến cửa Vu gia .Vạn Lệ Tước bây giờ cũng rất không thích Vu Thế Châu , Hứa Duy với Vu Thế Châu sau khi kết hôn , xa cách với Vạn Lệ Tước, thậm chí bây giờ không liên lạc . Trái tim Tô Tĩnh cũng treo ở bên kia , quả thực để cho người ta rất khó chịu .Tô Tĩnh đi vào cửa đổi giày , có lẽ là cảm giác yêu nhau nhất đã đi qua , dưới bầu không khí của nahf Vạn Lệ Tước khiến Tô Tĩnh càng ngày càng khó không chịu Lệ Tước vẫn như cũ rất yêu cô ta, nhưng lại thiếu đi sự tỉ mỉ và quan tâm. Mẹ Vạn vẫn một mực coi thường cô ta , từ khi kết hôn tới nay không để cho cô ta được yên Duy là thiên chi kiều nữ , cô ta biết kém hơn rất nhiều so với đối phương . Nhưng gia đình không thể lựa chọn , nếu như có thể cô ta cũng muốn sinh ra ở nhà đại phú đại quý như người khác liều mạng trở nên ưu tú hơn tốt hơn , cô ta cũng có thể giống như những con nhà giàu kia đi khắp thế giới du lịch mua đồ .Thua ở trên vạch xuất phát , lại luôn có người nhắc nhở cô ta , ngươi không bằng người ta. Tô Tĩnh không thể không ức chế , dâng lên lệ khí không cam lòng ghét Hứa Duy tới cực điểm .Co ta tâm mệt nhìn sang Vạn Lệ Tước , sắc mặt mệt mỏi , đáy mắt hơi không kiên nhẫn , "Đều là người quen, em đi một vòng có làm sao?"Vạn Lệ Tước cau mày , "Qua mấy ngày mợ anh có chuyện đi Thượng Hải , em đi cùng được không? Có thể học tập rất nhiều thứ , hơn nữa mợ anh với mẹ rất thân, thân với mợ rất có lợi cho em."Tô Tĩnh khiếp sợ nhìn sang Vạn Lệ Tước , "Anh có phải chê em cái gì cũng không biết , dẫn em đi ra ngoài làm mất mặt anh. Em vì cái gì muốn lấy lòng mợ , vẫn là mẹ của anh nhìn em không hợp mắt , tìm em gây sự ."Vừa mới kết hôn không có chút sức nào, cô ta một mực nhẫn , nên càng được đà bắt nạt cô ta sao?Vạn Lệ Tước cũng không tiện nói Tô Tĩnh cái gì cũng không biết , không hòa vào vòng bạn bè , vòng xã giao , với sự nghiệp của Vạn Lệ Tước không có chút trợ giúp . Vạn Lệ Tước nhẹ nhàng ôm cô ta vào nhu nói "Anh không phải là chê em, chẳng qua là anh cần em giúp anh, có lúc có chút tiệc rượu không đi không thể . Anh muốn em tự nhiên thoải mái, người ta nhìn cũng không phải khen em sao?"Nhưng cô ta không học được , vốn làm một phóng viên cho nhà xuất bản, phải làm cho tốt đã là cố gắng lớn nhất , cô ta không có năng lực trợ giúp sự nghiệp của chồng .Vạn Lệ Tước cũng không muốn để cho cô ta hỗ trợ , chẳng qua Vạn gia gia nghiệp to lớn, vợ của Vạn Lệ Tước là thể diện của gia đình, phải lấy ra được .Tô Tĩnh lạnh lùng đẩy ra , "Em là vợ của anh, cũng không phải là thư ký của anh, anh nói những cái kia em không làm được . Em đã rất cố gắng để cho mẹ vui vẻ, chẳng lẽ còn muốn đem người nhà của mẹ em cũng phải lấy lòng , Vạn gia mới cho em chỗ đặt chân?"Vạn Lệ Tước trở nên đau đầu , cũng trầm mặt xuống , "Mẹ anh một mực không thích em cũng không phải bởi vì gia đình của em , nếu có thể làm một cái bà chủ thoải mái, mẹ tuyệt đối với cái gì cũng không nói.""Mẹ chính là chê nhà em không xứng với anh cho nên khắp nơi khiêu khích em ."Vạn Lệ Tước căn bản cũng không biết lúc Vạn Lệ Tước không ở nhà , nói những thứ kia chế giễu cô ta..., không thấy rõ người là Vạn Lệ Tước mới đưa ba mẹ ra đến cửa, Hứa Duy bị Vu Thế Châu kéo trở lại , anh đem cô bao vây ở huyền quan trên tủ giày , có chút cúi đầu .Cằm trắng nõn có chút màu xanh, hơi thở nhẹ nhàng, thanh âm khàn khàn , "Em mới vừa nói cái gì?"Hứa Duy ngửa người về phía sau , nuốt nước miếng , con ngươi đảo loạn, "Không nói gì ."Ngay sau đó , lại cười nói "Có người lập mưu như vậy, làm sao không biết?"Ngón tay Vu Thế Châu rõ ràng nhẹ nhàng nâng lên cằm của cô , cười khẽ , "Duy Duy, nhất định không nghĩ mẹ anh muốn ở cùng chúng ta."Cô cười , "Tại sao không nghĩ tới? Tay nghề mẹ anh tốt như vậy , tốt hơn anh ."Tay anh từ từ trượt vào quần áo , một tay mò tới da thịt mềm mại trơn nhẵn, thỏa mãn vô cùng. Anh cúi đầu , tóc quét qua cổ , làm cô rúc về phía sau , "Mẹ anh ban đêm ngủ bên cạnh, em nghĩ xem nếu bà nghe được cái gì thì không tốt lắm ."*****Mệt với bà Tô Tĩnh, chồng giàu tốt như vậy , mà cứ phải đi ra ngoài chọc ngoáy ngta, mệt với nữ phụ, cứ thích tìm đường chết gái xinh cho đỡ bực Châu chuẩn ông chồng quốc dân ghê.
Danh ѕáᴄh tổng hợp truуện H+++*Lưu ý nhiều truуện đơn thuần là H ᴠăn, không ᴄó nội dung. *Chú ý ѕau ᴄhữ H ᴄàng nhiều dấu “ᴄộng” thì H ᴄàng nặng. H ᴠăn là truуện toàn H, H eᴠerуᴡhere & eᴠerуtime À mọi người nhớ đọᴄ kĩ ngoặᴄ kép nhé bởi ᴠì ᴄó nhiều truуện khẩu ᴠị RẤT NẶNG. Ai không đọᴄ đượᴄ хin đừng buông lời ᴄaу đắng
Thể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Xuyên sách , Hào môn thế gia , Cẩu huyết , Nữ phụ , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Ấm áp , Duyên trời tác hợp , Cường thủ hào đoạt , Nghịch tập , 1v1 , Nữ chủ Tình trạng Hoàn thành Văn án. Hứa Duy luôn không biết chính mình là một quyển ngọt văn nữ xứng, nàng thích nam chủ mười mấy năm. Càn quấy, cơ quan tính tẫn...... Nam chủ cùng nữ chủ vẫn là kết hôn, nàng dưới sự tức giận gả cho đồng dạng thích nữ chủ nam nhị. Vốn dĩ cho rằng hai người kiếp sau đều là cho nhau tra tấn sinh hoạt, không nghĩ tới một lần một đêm tình thay đổi sự tình hướng đi...... Nam xứng không phải cả đời đều phụng hiến cấp nữ chủ, thể xác và tinh thần sạch sẽ sao? Hiện tại hàng đêm quấn lấy nàng, còn vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng chính là ai a! Vả mặt không cần quá nhanh nga. - Ps Cốt truyện thịt thịt các một nửa, tưởng viết nước chảy thành sông thịt, nữ chủ làm, nam chủ dưới giường muộn tao, trên giường minh tao. Nam chủ không thích nữ xứng, không cần hiểu lầm nha. Sơ tới POPO, viết xong văn chương, làm lời nói ở nơi nào đều tìm không thấy. Kỳ thật cũng không gì muốn nói, cảm ơn cất chứa đáng yêu, tuyệt không bỏ hố, đương nhiên cất chứa cùng bình luận là động lực, cho nên đã hiểu sao? - Tác Giả Thanh Đăng CV by Reine Dunkeln Reup Qynhtwl
sau khi điềm văn kết thúc